Ngồi ngẫm lại thì
mình đã đi qua ít nhất 25 sân bay lớn nhỏ trên thế giới rồi, nên viết một bài tổng
hợp để sau này còn rút kinh nghiệm.
Sân bay đặt chân
đến đầu tiên ở châu Á: sân bay quốc tế ở Kuala
Lumpur, Malaysia. Đây cũng là sân bay nước ngòai đâu tiên mình đến luôn. Muốn
mua gì phải đổi ra tiền Mã lai rồi mới được mua. Tới bây giờ mình vẫn còn giữ
túi đựng tiền xu be bé xinh xinh có in hình hoa phong lan mua ở sân bay này.
Sân bay đặt chân
đến đầu tiên ở châu Âu: Schiphol ở
Amsterdam, Hà Lan. Lúc tới chỉ cần lấy hành lý từ băng chuyền kéo te te ra
ngòai cổng, không ai kiểm tra chặn hỏi gì hết. Vừa đi vừa nghĩ thầm lỡ có ai cầm
nhầm đồ của mình thì sao ta.
Sân bay đặt chân đến đầu tiên ở châu Mỹ: Denver, Colorado. Đi qua cổng kiểm tra thì phải lột giày, cái này ở
châu Âu ít thấy.
Ah trước khi đến Mỹ thì cảm giác hơi khó chịu bởi vì cái khỏan làm visa rất
lằng nhằng. Có những câu hỏi đại loại như "Bạn có định đến Mỹ để...bán dâm
không?" "Bạn có định đến Mỹ để cướp bóc buôn lậu không?" v.v...Hỏi
chi vậy cà, nếu có thì có ai trả lời thiệt tình không?! Hay là đây là bằng chứng
để sau này buộc tội "Ah nhưng mày nói mày không phải đến Mỹ để khủng bố
mà, nừa tao à?". Thêm chuyện anh nhân viên bưu điện gốc Mỹ ở Stockholm còn
dặn mình "Hãy hôn đất mẹ giùm tôi."(nghe thiệt dễ thương) Tưởng tượng
một đứa con gái Việt vừa đặt chân xuống đất Mỹ đã quỳ sụp xuống hôn lấy hôn để
thì người ta tống cổ lên máy bay cho bay ngược về luôn. Thôi, em chả dại.
Nhưng trái lại khi tới nơi thì thấy nhân viên an ninh rất lịch sự, bác kiểm tra giấy tờ còn rất vui tính. Lúc chụp
hình nhất định chọc cho mình cười. Bác nói tôi làm nghề này hơn hai chục năm rồi,
ngày nào cũng nhìn thấy người ta mặt căng thẳng hoặc chù ụ thì ngán quá, phải
làm cho đời vui hơn. Mấy anh kiểm tra hành lý thì cũng hết sức lịch sự và nhã
nhặn khi tịch thu trái táo và cây xúc xích khô của mình (chưa kịp ăn!). Hú hồn
may là họ tha cho cái ống enzyme chứ không thôi là khỏi làm thí nghiệm. Và nhân
viên luôn miệng gọi mình là M'am.
Cái sân bay mà kiểm tra an ninh gắt gao nhất không phải ở Mỹ mà là sân bay
quốc tế ở Dehli, Ấn Độ. Ở Ấn luôn luôn phải cầm vé hoặc
boarding pass sẵn trên tay, vì cứ đi một đoạn là có chốt chặn để kiểm tra. Sân
bay thì đầy nhóc các anh bảo vệ đeo súng đi tới đi lui, nhìn dễ sợ nhưng cũng đỡ
lo hơn xíu. Để kiểm tra người thì phụ nữ được vô một cái buồng riêng, có một chị
đứng cầm cái máy dò tới dò lui trên người mình. Nhớ cầm theo boarding pass để họ
đóng mộc. Trên hành lý xách tay khi đưa qua máy cũng phải có đính kèm sẵn mấy
cái label để họ đóng mộc đã kiểm tra (cái này mình hay quên vì chưa thấy chỗ nào
làm vậy cả). Sân bay thì rất rộng rãi sạch sẽ đẹp đẽ, dịch vụ massage thì rất rất
là phê. Và nhân viên luôn miệng gọi mình là M'am.
Sân bay ở Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ
không rộng lắm nhưng khu shopping cũng khá lớn. Ăn uống thì chán òm. Có một cái
Old bazaar chuyên bán đồ lưu niệm của Thổ và vô vàn các thể loại Turkish
delight. Giá gần 20e một hộp kẹo dẻo, mắc ứ thèm mua.
Sân bay quốc tế ở Paris, Pháp thì
cực kỳ rộng, và nghe quảng cáo là có khu vực shopping duty free rất hoành
tráng, rất mê ly. Rốt cuộc mình lại chờ máy bay ở cái khu chả có gì, ngòai mấy
cái quầy bán macaron (Ladurée vẫn là nhất). Hay tại mình bay trong châu Âu nó
thế?. Được cái Air France có mấy tạp chí song ngữ Anh Pháp cũng ổn nên là có
cái để giết thời gian.
Sân bay Changi ở Singapore thì
có hoa viên cây cảnh trong lồng kính nên nhìn nó cũng gần gũi với thiên nhiên,
đỡ buồn. Có cho xài internet miễn phí.
Sân bay Frankfurt, Đức là cái
sân bay quen thuộc của mình vì mình hay đi Lufthansa. Mắc cười nhất là nếu bay
từ Mỹ về thì khi đi vào sân bay, quẹo trái là qua cổng hải quan còn quẹo phải
là đi thẳng đến chỗ mình đón chuyến bay kế tiếp. Như vậy muốn qua chỗ kiểm tra
hải quan hay không là tùy ở mình, có muốn tám với mấy anh nhân viên dễ xương
hay không. Mỹ phẩm duty free ở đây đúng là rẻ hơn bên ngoài.
Sân bay nhỏ xíu ở Rotterdam, Hà Lan
là cái nơi mình vạ vật nguyên đêm ở đó nhưng mình lại không phải hành khách. Hôm
đó là đi tiễn bạn lên đường.
Đang cân nhắc danh hiệu sân bay chán nhất thuộc về Arlanda ở Stockholm hay Doha
ở Quatar. Tất nhiên đang nói các sân bay chính chứ không kể mấy sân bay
chuyên phục vụ các hãng hàng không giá rẻ. Ta nói Stockholm cái thành phố gì đẹp
đẽ sạch sẽ hiện đại trật tự và mắc như quỷ dzậy mà không đầu tư được cái sân
bay chính cho nó hấp dẫn chút xíu. Tuy vậy Arlanda vẫn sạch vẫn lịch sự và là "sân
bay yên tĩnh" nên bạn sẽ không nghe loa thông báo kêu réo.
Sân bay ở Hanover, Đức có một
bác ở cổng kiểm tra an ninh rất hài hước. Vali của mình bị chặn lại vì phát hiện
một vật thể đáng khả nghi nằm ngay giữa vali. Lôi ra thì đó là bọc đựng nữ
trang của mình (đã để trong bao nylon trong suốt). Thế là bác này hát lên
câu "Diamonds are a girl's best friend." làm mình phải phá ra cười.
Phải hột xoàn mà được một bọc dzị cũng đỡ.
Cuối cùng không thể không nhắc đến hai sân bay đẳng cấp quốc tế là Tân Sơn Nhất và Nội Bài. Ấn tượng của mình là không có ấn tượng gì mấy, ngoại trừ những cảm xúc vui buồn mãnh liệt khi ra đi và trở về. Thấy nhiều người phàn nàn, mình chưa gặp phiền phức gì và không quan tâm đến thái độ nhân viên lắm. Cứ làm đúng luật đúng lệ thì thôi. Đâu phải lúc nào cũng mong người ta vui vẻ niềm nở với mình.
Nói vậy chứ cho đến giờ ít nhất qua
cổng cũng chưa bao giờ bị kêu. Trừ trường hợp cái cổng bị khìn ai qua nó cũng
kêu, thế là được bạn nhân viên xinh đẹp mò mẫm cho một hồi. Mình luôn tâm niệm là
không dây nịt, không để điện thoại tiền xu hay chìa khóa trong túi quần. Đi riết
rồi quen, cứ theo trình tự mà làm.
1. Nhanh chóng đặt vali hoặc balô
lên băng chuyền.
2. Laptop và ipad, kindle để sẵn
trên cùng vali hoặc ngăn nào của balô để lôi ra một lượt cho dễ. Máy ảnh không
cần lấy ra. Laptop luôn luôn để một khay riêng.
3. Điện thoại, túi nylon trong suốt
đựng mỹ phẩm, chìa khóa và tiền xu để riêng một khay.
4. Áo khóac, khăn và giày (nếu cần)
để riêng một khay.
5. Bước qua cổng, chờ một chút,
khi họ ra dấu cho qua thì đi tới nhận hành lý. Ở Mỹ thì phải đứng trong cái
khung rồi giơ tay lên như đầu hàng cho nó xoay một cái véo qua.
6. Nhanh chóng mặc áo khóac, mang
giày, quấn khăn.
7. Bỏ laptop và mớ đồ vô vali,
rinh nó ra một góc để sắp xếp lại. Đứng đó bỏ đồ vô cũng được nhưng mình không thích
xớ rớ ngay đó, chóang chỗ những người đi sau.
8. Kéo vali thẳng tiến tới khu
shopping duty free :D.